Sau ly hôn vợ dắt con đi, chồng giữ lại bảo đợi chia đôi tài sản thì vợ cười: “Anh giữ lấy mà cưới vợ!”


Ngày đưa Thu về ra mắt, bố mẹ Tuấn không chê cô điểm gì, chỉ riêng có một điều khiến ông bà lăn tăn nên nhắc nhở con trai.
– Con Thu nó là đứa ngoan nết đó, chỉ có điều nó không có bằng cấp gì, sau này kinh tế gia đình con sẽ là người vất vả hơn. Nếu con chấp nhận nhận được thì hai đứa hãng làm đám cưới.
Nghe mẹ nói vậy, Tuấn phì cười.
– Tưởng chuyện gì, chứ cái đó thì đơn giản. Mình con đi làm là đủ rồi. Cần gì tới cô ấy phải lo kinh tế.
Vậy là đám cưới của Tuấn với Thu diễn ra suôn sẻ đúng như mong ước của anh.
Nhưng cuộc sống sau hôn nhân không đơn giản như Tuấn nghĩ. Những ngày đầu, khi tình yêu còn đang nồng đượm thì mọi chuyện đều diễn ra nhẹ nhàng vui vẻ. Nhưng khi Thu mang bầu sinh con thì lại là chuyện khác. Công việc làm ăn ngày càng khó khăn, nhà lại chỉ có mình Tuấn lo kinh tế thành ra nhiều khi anh thấy căng thẳng áp lực vô cùng. Rồi dần dần Tuấn mang Thu ra để trút giận.

Cứ vậy cuộc sống vợ chồng của 2 người dần dà cơm chẳng lành canh chẳng ngọt. Thu trong mắt Tuấn càng ngày càng mờ nhạt. Cơm cô nấu, anh ăn không thấy ngon, đêm con khóc Thu chưa kịp dỗ Tuấn cũng quay ra vùng vằng chửi mắng.
– Cô ở nhà ăn lắm, chơi nhiều, không hiểu tôi vất vả kiếm tiền như thế nào nên giờ mỗi ngày cô ăn ít đi, tiền chi tiêu hàng ngày cũng cũng thế. Từ nay trở đi, thay bằng 3 triệu thì mỗi tháng tôi sẽ đưa cho cô 1 triệu thôi, còn lại cô tự đi mà lo lấy. Chứ không phải cứ thấy có người nuôi mà nhởn nhơ vung phí.
Nói là làm, từ tháng sau Tuấn cắt mọi khoản chi tiêu của vợ. Thu mà lên tiếng hỏi thêm tiền là kiểu gì anh cũng quay sang đay nghiến.
Với Tuấn, Thu đã trở thành gánh nặng. Rồi Tuấn gặp Vân, cô gái cá tính mạnh mẽ, giỏi làm ăn kinh tế khác hẳn với Thu. Anh bắt đầu mối quan hệ ngoài luồng đó của mình và coi nó là điều đương nhiên Thu phải chịu.
– Sao anh lại đối xử với em như thế?
– Loại phụ nữ ăn bám như cô làm gì có tư cách đòi hỏi tôi phải đối xử với cô như nào. Cô phải thấy may mắn vì tôi còn chưa đuổi cô ra khỏi nhà đó.
– Anh nói vậy mà nghe được sao, em ở nhà lo vun vén gia đình, chăm sóc con cái chứ có phải ăn chơi đâu.
– Cô nhìn mình rồi nhìn bao người phụ nữ khác đi, họ cũng phải lo chăm sóc gia đình chồng con nhưng bên ngoài họ vẫn kiếm tiền giỏi có kém ai đâu. Nói thật tôi chán nuôi báo cô cô lắm rồi.
Dứt lời, Tuấn lạnh lùng bỏ đi để lại Thu đứng đó với hai hàng nước mắt lăn dài.
Rồi vài tháng sau Tuấn nằng nặc đồi ly hôn với Thu.
– Em xin anh hãy nghĩ lại, nếu không vì em thì cũng vì con. Nó cần một mái ấm trọn vẹn anh ạ.
– Thôi đi, tôi không thể chung sống với người vô dụng như cô. Con hàng tháng tôi sẽ gửi tiền nuôi dưỡng.
– Nếu vì kinh tế, em sẽ đi làm kiếm tiền là được chứ gì.
– Cô có bị hoang tưởng không. Hạng người như cô thì làm gì ra tiền? Tóm lại là cô ký đơn đi.
– Anh bỏ em là vì tiền phải không?
Thu ngước lên nhìn chồng với ánh mắt thất vọng.
– Phải.
Không nói thêm một lời nào nữa, Thu cúi gằm đặt bút ký.
Sau đó, tòa giải quyết nhanh gọn mọi thứ. Thu không kỳ kèo hay nói thêm câu nào nữa. Nhưng sau khi ly hôn 1 ngày, cô dọn ra khỏi nhà cùng với con. Tuấn cứ tưởng cô ấy sẽ ở trong nhà bán nhà rồi chia đôi tiền như lời tòa nói, ai dè Thu bảo:
– Thôi, anh cứ giữ lấy tiền nhà mà lo cưới vợ.
– Thế cô và con ở đâu?
– Tôi mua biệt thự nhà vườn cho con ở rồi. Anh khỏi lo.
– Cô đùa à? Tiền đâu mà cô mua?
– Tiền tôi làm thêm. 10 năm qua tôi bán hàng qua mạng, làm việc qua mạng là để tích tiền để mua nhà mới, tại anh bảo anh sẽ nuôi mẹ con tôi nên tôi muốn cất tiền để làm việc lớn. Tôi định tháng sau mua, ai ngờ anh ly hôn rồi nên tôi phải mua sớm. Thôi tôi đi đây.
Vừa nói, Thu vừa đưa mảnh giấy nhỏ vào tay chồng.
– Đây là địa chỉ mới của tôi, biệt thự nằm giữa vườn hoa vàng nhé.
Dứt câu, Thu dắt con đi thẳng để lại Tuấn đứng đó ú ớ một mình. Anh không thể ngờ bao năm nay cô vợ mà mình vẫn coi khinh là ăn bám lại có thể kiếm được nhiều tiền đến thế. Tiếc rằng giờ anh mới nhận ra đã là quá muộn.
ST

LIÊN HỆ TƯ VẤN VÀ ĐẶT MUA SẢN PHẨM